Khi con số quá lớn, con số chúng sinh bị hại quá lớn, thì những điều xấu sẽ xảy ra. Cũng như đại dịch ngay bây giờ, để thanh toán tất cả nợ nần – chỉ cho một phần nghiệp. Những phần còn lại, họ phải trả trong địa ngục. Và tiếp tục [trả trong] kiếp sống kế tiếp sau địa ngục, nếu họ có thể thoát khỏi địa ngục.
Nếu ông ta ngừng chiến tranh, tôi có thể giúp ông ta. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng ông ta phải dừng lại. Càng sớm càng tốt. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Khi quá muộn, tôi cũng không thể. Vì tội lỗi sẽ quá lớn. (Dạ hiểu.)
“Media Report from BBC News Apr. 6, 2022 Reporter (f): Nga đang nói họ không cố tình giết thường dân ở Ukraine. Bà có điều gì muốn nói về điều đó?
Irina (f): Chồng tôi không phải là quân nhân. Anh ấy chưa bao giờ cầm súng. Anh là một người ôn hòa. Họ bắt anh ra khỏi nhà, khi chân vẫn còn mang dép, bảo anh cởi áo, bắt anh quỳ trên mặt đất và rồi giết anh ấy. Tôi muốn cho cả thế giới biết lính Nga là những kẻ sát nhân. Họ không phải là con người. Họ đang giết phụ nữ. Trẻ em. Thường dân.”
Tôi không thể. Tôi chỉ được phép làm tới mức nào đó thôi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Giống như quý vị chỉ có thể được phép ăn bấy nhiêu. (Dạ.) Hoặc như, thậm chí có người đang cần được truyền máu, chẳng hạn, (Dạ.) quý vị cũng chỉ được phép cho họ bấy nhiêu, bấy nhiêu thôi. (Dạ đúng. Dạ.) Quý vị không thể nói, “Ồ người đó cần rất nhiều. Chúng ta đổ cả xô [máu] vô thân thể người đó.” Không thể. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vô ích thôi, người đó sẽ chết. (Dạ.) Họ phải tiêm vào tĩnh mạch. Và rồi tiêm từ từ. Từng giọt một. (Dạ.) Và chỉ bấy nhiêu lít thôi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) V.v. Không phải như, “Được, người đó quá thiếu máu và đã mất rất nhiều máu, chúng ta phải cho thêm, thêm nữa, càng nhiều càng tốt.” Không phải như thế. Đúng không? (Dạ thật vậy. Dạ đúng.) Giống như một người bị đói đã lâu, quý vị không thể cho họ ăn càng nhiều càng tốt, cho cả nhà hàng, để họ bình phục. Kiểu như ăn bù cho những lúc đói? (Dạ không được.) Không được, ở đây cũng vậy. (Dạ.)
Không phải tôi không muốn. Không phải tôi không có lòng từ bi như nhau cho tất cả. Tôi có. Chỉ là họ cũng phải từ bi với chính họ nữa. (Đúng vậy, thưa Sư Phụ.) Thượng Đế giúp những ai tự giúp chính họ. Thật sự là như thế. Quý vị thấy hợp lý hay không? (Dạ hợp lý, thưa Sư Phụ.) Vì một số người cứ nói, “Sư Phụ ơi, nếu Ngài từ bi, sao Ngài không cứu tất cả mọi người?” Ước chi tôi có thể. (Dạ phải. Dạ.) Nếu bệnh nhân bệnh nặng, bệnh nặng quá lâu, bác sĩ đôi khi không thể giúp được. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Lúc nãy quý vị hỏi tôi điều gì? (Dạ về việc một linh hồn như Putin sẽ đi đâu sau khi chết.) Nếu ông ngừng chiến ngay bây giờ, tôi có thể [giúp]. Nếu không, linh hồn ông sẽ bị phân tán khắp nơi, nếu ông có linh hồn.
Đôi khi có một số ma quỷ không có linh hồn, nhưng chúng đã hiện hữu rồi. Nên chúng có thể tiếp tục tồn tại, và rồi chúng sẽ không phải chết. Nhưng, nếu [ma quỷ] nào có bản thể, có linh hồn mà phạm tội quá khủng khiếp, thì linh hồn có thể bị, giống như quý vị nghiền cái gì đó thành bột. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ban đầu, giống như một hạt hạnh nhân còn nguyên và cứng, nhưng quý vị có thể nghiền nó thành nhiều phần nhỏ hoặc thành bột. Và rồi rải nó khắp nơi, thì nó sẽ không còn là hạnh nhân nữa. (Ồ. Dạ hiểu.) Mặc dù kết cấu của hạnh nhân vẫn còn đó, (Dạ.) trong gió, trong một vũ trụ khác. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Không bao giờ có thể chắp vá lại với nhau được nữa.
Đó là sự hủy diệt của một thực thể. (Trời ơi.) Không bao giờ có thể chắp vá lại với nhau được nữa. (Ồ.) Bởi vì trên thực tế, không thể hủy diệt hoàn toàn một linh hồn, nhưng có thể nghiền và phân tán nó như thế đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và khi nghiền một hạt hạnh nhân, và rải nó khắp nơi, quý vị không bao giờ có thể nhặt lại từng chút từng chút một và chắp vá lại để làm cho thành như một hạt hạnh nhân được nữa. (Dạ thật vậy. Dạ đúng, Sư Phụ.) Không thể nào. Và với linh hồn, thì còn tệ hơn. Lại càng không thể. (Dạ, Sư Phụ.) Vậy đó.
Nên, nếu Putin không ngừng chiến và không sám hối, ông ta sẽ bị hủy diệt vĩnh viễn. Và đừng nghĩ rằng tôi nói thế mà không cảm thấy thương tiếc. Bất cứ gì bị hủy diệt đều làm tôi đau lòng rất nhiều. (Dạ, Sư Phụ.) Khiến tôi đau lòng. Đi ngược với bản chất của tôi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Cho dù thực thể đó đáng hay không đáng bị thế. Tôi không hề thích vậy. (Dạ, Sư Phụ.)
Tôi thậm chí không thích trừng phạt những con quỷ hung hăng mà Chúng Tôi bắt được. Nhưng nếu tôi thả lỏng chúng, chúng sẽ làm hại nhiều người hơn. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Sẽ có nhiều chiến tranh hơn, nhiều nạn đói hơn, nhiều đại dịch hơn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Giết chóc nhiều hơn, cả nơi riêng tư. Cũng trong những nhóm nữa. Chúng sẽ đi khắp nơi thì thầm điều nhảm nhí vào tai của con người và khiến họ làm những điều xấu. (Dạ đúng.) Hoặc đẩy linh hồn họ ra bằng cách nào đó rồi nhập vào thân thể của họ và làm những điều xấu. Chúng không làm gì tốt cả. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Không làm gì tốt cho bất cứ ai. Mặc dù tôi cảm thấy thương cho chúng, nhưng tôi vẫn phải nhốt chúng lại. (Dạ, chúng con hiểu, thưa Sư Phụ.)
Nhưng để phân tán linh hồn vào trong toàn cõi vũ trụ, tôi sẽ không làm điều đó. Mà Hội đồng sẽ làm điều đó. Tôi không thể ngăn được. (Dạ, Sư Phụ.) Đến mức đó, không ai có thể ngăn được. Không ai có thể ngăn được quá trình hủy diệt bản thể của chúng sinh đó, chúng sinh khủng khiếp đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Đôi khi, một số chúng sinh tà ác trông khủng khiếp này kia, nhưng tâm họ không đến nỗi tệ lắm. (Dạ.) Bản thể, cũng vậy. Chỉ là thói quen, hoặc bị ép buộc làm điều đó, hoặc bị ảnh hưởng, hoặc bị nhiễm độc. (Dạ.) Vậy trong trường hợp đó, Chúng Tôi chỉ nhốt chúng lại, nhưng không hủy diệt. (Dạ, Sư Phụ.)
Nhưng trường hợp như Putin, ông ta cứ xông vào đất nước của ai đó mà chưa hề làm gì hại ông ta, rồi làm rối loạn công việc của họ, chỉ để chiếm đất đai của họ, và giết hàng nghìn người như thế, chẳng vì điều gì cả. (Dạ, Sư Phụ.) Thậm chí lừa gạt binh lính để họ làm điều đó, như những con thú man rợ. (Dạ.) Thế thì rất khó để ngăn Hội đồng. (Ồ.) Rất khó. Bởi vì sẽ không công bằng cho mọi người khác. (Dạ, Sư Phụ.) Cho những người khác mà ông ta đã hại, mà ông đã giết, mà ông đã làm bị thương hoặc tàn tật theo bất kỳ cách nào. Sẽ không công bằng với họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Và là những Chúng Sinh có trách nhiệm trong Vũ Trụ, hoặc là quý vị trả hoặc là quý vị phải để người đó trả [nghiệp]. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng khi nghiệp quá lớn – không thể trả được, thì không Minh Sư nào có thể giúp. Không. Không Minh Sư nào. (Ồ.) Ngay cả Thượng Đế Toàn Năng cũng không thể. (Vâng, thưa Sư Phụ. Dạ hiểu.) Mọi thứ đều có giới hạn, mọi thứ. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Khi con số quá lớn, con số chúng sinh bị hại quá lớn, thì những điều xấu sẽ xảy ra. Cũng như đại dịch ngay bây giờ, để thanh toán tất cả nợ nần – chỉ cho một phần nghiệp. Những phần còn lại, họ phải trả trong địa ngục. Và tiếp tục [trả trong] kiếp sống kế tiếp sau địa ngục, nếu họ có thể thoát khỏi địa ngục. (Ồ.) Và tiếp tục trong sự hiện hữu kế tiếp – họ sẽ trả nợ nhiều hơn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Họ sẽ không bao giờ không trả bởi vì họ vẫn đang luân hồi bên trong Thế giới Bóng. Chỉ khi nào họ ở ngoài Thế giới Bóng, thì những điều này mới không thể đụng vào họ. (Dạ, Sư Phụ.)
Nếu quý vị tiếp tục ở trong đại dương hoặc dòng sông, bên trong đó, bất kể quý vị bơi bao xa, hoặc quý vị ở trong đó bao lâu – quý vị vẫn ở trong đó, vẫn bị ướt. (Dạ, thưa Sư Phụ. Đúng ạ.) Và chỉ khi nào quý vị ra khỏi đại dương, dòng nước, thì quý vị mới thay quần áo. Rồi quý vị sẽ bình thường trở lại. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.) Quý vị thấy đó, trong đại dương, có người lặn trong đó, lặn rất sâu đến đáy đại dương. Một số người lặn lưng chừng, một số người ở trên mặt nước – nhưng tất cả họ đều ở trong đại dương. (Dạ.)
Cũng giống như một số người tội lỗi sâu nặng, họ xuống địa ngục để bị trừng phạt một cách đau đớn, thống khổ trong thời gian rất lâu, vô cùng lâu. Và, một số người ở tầng nước lưng chừng, họ bơi với cá này nọ. (Dạ.) Nhưng họ không thể ở đó mãi mãi. Khi dưỡng khí của họ không còn, họ phải nổi lên mặt nước. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Trước khi hết dưỡng khí. Nếu không, thì họ sẽ chết. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Còn những người ở trên mặt nước, họ chỉ bơi thôi. Hoặc có thể bị chết đuối bởi sóng biển này kia. Nhưng tất cả đều ở trong đại dương. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Con người là như thế đó.
Có người nghiệp nặng, có người nghiệp trung bình, có người nghiệp nhẹ hơn. Và tùy vào điều đó mà đời sống của họ dễ chịu hay không dễ chịu. (Dạ.) Đau khổ hay ít đau khổ, hay là hạnh phúc, v.v.
Và trong Vũ trụ, có những đẳng cấp tương tự như thế. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng trong Vũ trụ Bóng, người bình thường chỉ có thể lên đến Đẳng cấp Thứ Ba, Đẳng cấp Thứ Ba bình thường, Đẳng cấp Thứ Ba vật chất; Đẳng cấp Thứ Ba vật chất nhưng vô hình. Và chỉ khi nào có Minh Sư; thì quý vị mới có thể thoát ra. Thì quý vị thoát ra hoàn toàn, giống như quý vị ra khỏi đại dương, và quý vị không bị ướt nữa, trừ khi quý vị muốn quay trở lại, dĩ nhiên. (Dạ.) Là như vậy đó.
Không có Minh Sư, không ai có thể thoát ra khỏi Tam Giới. Quý vị có thể là thần, thiên thần, hoặc tiên nữ, hoặc Thần Linh, nhưng quý vị vẫn ở trong Tam Giới. (Dạ, Sư Phụ.) Quý vị luân hồi đời đời kiếp kiếp và đôi khi quý vị tạo nghiệp xấu, rồi quý vị bị trừng phạt, rồi quý vị được tẩy rửa, rồi quý vị lại đi lên, quý vị làm người, và sau đó có lẽ quý vị lên Thiên Đàng, có lẽ quý vị lại bị đọa địa ngục – hoài hoài. Bận rộn, bận rộn một cách vô ích. (Dạ, Sư Phụ.) Cuối cùng, quý vị luôn luôn không có gì hết. (Dạ.)
Giống như Alexander Đại Đế, ông chinh phục khắp nơi, nhưng cuối đời, họ chôn ông với hai bàn tay trắng để ra ngoài, (Dạ, Sư Phụ.) theo yêu cầu của ông. Để mọi người có thể thấy rằng khi chết quý vị sẽ không có gì cả. Đó là bởi vì ông khai ngộ vào cuối đời. (Dạ thưa Sư Phụ.) Ông gặp nhiều hành giả yoga và họ đã khai sáng cho ông. Nên, ông hiểu, ít ra, trước khi chết. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ông đã khai ngộ rồi. Nhưng hơi muộn. Muộn còn hơn không. (Dạ.)
Tôi đã trả lời quý vị chưa? (Dạ rồi, cảm ơn Sư Phụ rất nhiều.) Tôi quên câu hỏi của quý vị là gì rồi. Khi nói chuyện, tôi thậm chí không biết ai đang nói, và tôi không thể lúc nào cũng nhớ mình đã nói gì. Được rồi, tốt rồi. Nếu quý vị vui, thì tốt. (Dạ, con vui ạ, thưa Sư Phụ. Cảm ơn Ngài rất nhiều.) Bởi vì bên trong đọc cho tôi nói. Đó không phải tôi nói. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Đó là Chân Tánh Cao Nhất có thể của tôi. Là Đấng đồng nhất với Thượng Đế đã nói. (Vâng, thưa Sư Phụ.) Và vì vậy, đôi khi tâm trí không thể nhớ. Vì nó vượt ngoài tâm trí. Tâm trí chỉ ở Đẳng cấp Thứ Hai thôi. (Dạ.)