Nếu quý vị có bất kỳ công đức nào, làm bất cứ điều gì tốt, và nếu diêm vương hỏi quý vị: “Ngươi muốn nhận phần thưởng cho những việc làm tốt trước hay là muốn bị trừng phạt vì tội lỗi của ngươi trước?” Thì hãy nói: “Xin nhận phần thưởng cho những việc làm tốt trước”. Ít ra quý vị có thể lên Thiên Đàng và không bị trừng phạt dưới địa ngục. Rồi sau đó, có thể, ai biết được, nếu ở trên Thiên Đàng, có thể quý vị gặp một số người bạn tâm linh khác hoặc có thể gặp vị Minh Sư nhân từ nào đó đang thuyết pháp ở đó vào lúc đó, thì có lẽ quý vị sẽ được thêm điểm.
Chào! (Kính chào Ngài!) Có ai ở nhà không? (Dạ có! Kính chào Sư Phụ!) Chào, chào. (Sư Phụ khỏe không ạ?) Nếu quý vị không hỏi, thì tôi không phải nói. Nhưng nếu hỏi, thì tôi sẽ luôn luôn nói. (Dạ.) Tôi mệt. Rất mệt. Quá bận. Internet thật điên rồ – lúc có, lúc không, nên tôi rất bực bội. Tôi đã nhiều đêm không ngủ, nên cảm thấy khá mệt. Nhưng quý vị có vài vấn đề, cho nên chúng ta phải nói thôi. (Dạ. Vâng ạ.) Chúng ta đã nói về mấy vấn đề đó rồi, nhưng bây giờ tôi chợt nghĩ, nếu có gì thêm, thì anh có thể cho tôi biết. (Dạ vâng.) Chỉ là để làm công việc thoải mái hơn, theo bất kỳ cách nào, thế thôi. (Dạ.)
Còn gì nữa thì bây giờ anh có thể nói, vì trước đó tôi mệt hơn bây giờ. (Dạ.) Bây giờ cảm thấy đỡ hơn chút, vì tôi đang ở xa internet, xa cả máy vi tính. (Dạ, vâng.) Nên có thời giờ nói chuyện. (Dạ.) Nói tôi nghe. (Dạ. Có một số tin. Iran sẽ ân xá cho nhiều người đã bị giam giữ trong các cuộc biểu tình chống chính phủ.) Ồ, đó là một sự cải tiến rất lớn. (Dạ.) Rất vui… tin vui cho người dân Iran. Tôi vui. (Dạ, con cũng vậy. Điều đó tốt.) Ừ, tôi nghe nói rằng chính lãnh tụ tối cao của Iran đã ra lệnh đó. (Dạ, đúng vậy.) Điều này sẽ giúp ông có một số công đức hướng tới Thiên Đàng. Ồ, tốt cho ông ấy. (Ôi, tốt quá.) Tôi vừa mới thấy, 60 điểm. Không nhiều lắm, nhưng thường thì không có chút công đức nào, vì đó là bổn phận của họ. Bổn phận của người Lãnh đạo Tôn giáo là chăm sóc người dân của họ. (Dạ.) Nhưng ngày nay Thiên Đàng khoan dung, vì đây là một tình huống đặc biệt. Mọi người đang đi xuống, đi xuống. Vì vậy, nếu ai làm bất cứ điều nhỏ gì vui lòng Thiên Đàng, Họ sẽ cho quý vị điểm. (Tốt quá.)
Và bất cứ ai có điểm tốt, mặc dù họ cũng có điểm tội lỗi, thì họ nên… Nhân tiện đây, tôi nói với mọi người. Nếu quý vị có bất kỳ công đức nào, làm bất cứ điều gì tốt, và nếu diêm vương hỏi quý vị: “Ngươi muốn nhận phần thưởng cho những việc làm tốt trước hay là muốn bị trừng phạt vì tội lỗi của ngươi trước?” Thì hãy nói: “Xin nhận phần thưởng cho những việc làm tốt trước”. Ít ra quý vị có thể lên Thiên Đàng và không bị trừng phạt dưới địa ngục. Rồi sau đó, có thể, ai biết được, nếu ở trên Thiên Đàng, có thể quý vị gặp một số người bạn tâm linh khác hoặc có thể gặp vị Minh Sư nhân từ nào đó đang thuyết pháp ở đó vào lúc đó, thì có lẽ quý vị sẽ được thêm điểm. (Dạ, đúng vậy.) Điểm tâm linh thậm chí còn quý báu hơn điểm thế gian hoặc điểm từ thiện này. Rồi sau đó quý vị có thể đi lên cao, cao, cao hơn và bất cứ tội lỗi nào quý vị đã phạm phải, chúng sẽ đợi quý vị ở đâu đó. Nhưng quý vị sẽ không quay lại, vì vậy quý vị được tự do. (Dạ, như thế thật tốt.)
Phải, luôn luôn – nếu quý vị đã làm một số việc tốt, hãy ghi nhớ chúng. (Dạ, Sư Phụ.) Không phải chúng ta muốn phần thưởng nào, nhưng ý tôi là, bất cứ ai làm điều gì tốt, xin hãy ghi nhớ điều đó. Dù sao thì sổ sách ở địa ngục hoặc ở Thiên Đàng, bất cứ nơi nào, đều sẽ ghi lại. Nhưng lỡ khi họ không đề cập đến, thì quý vị nói: “Tôi đã làm một số việc tốt. Tôi đã làm việc đó, đã làm việc này. Xin xem xét để trao cho tôi phần thưởng cho việc đó trước”. Thế thì quý vị sẽ được tự do hơn. Ít ra là thoát khỏi địa ngục, hoặc ít bị trừng phạt hơn. (Dạ đúng. Xin cảm ơn Sư Phụ.)
Lãnh tụ Tối cao (Ali) Khamenei, ông ấy sẽ có 60 điểm cho điều đó. (Chà, chà. Tốt quá.) Tốt cho ông ấy. (Dạ.) Tôi hy vọng ông ấy nhớ để hỏi xin phần thưởng trước, và nếu ông ấy đi lên, có lẽ, ai biết được… Thông thường, những việc làm này không được khen thưởng vì nhiệm vụ của chính phủ hoặc nhà lãnh đạo tôn giáo là giúp đỡ cấp dưới, công dân của họ. Nhưng tôi đoán có lẽ ông ấy hoặc ai đó đã ăn năn sám hối trong tâm. (Dạ phải.) Ý định mới là điều quan trọng. (Dạ.) Thượng Đế mãi mãi Nhân từ. Nếu quý vị thực sự ăn năn sám hối và cầu xin tha thứ, quý vị sẽ được tha thứ. Tôi ước mọi người thực sự hiểu những gì tôi đang nói. (Dạ.) Họ thực sự phải hiểu. Hãy cầu xin tha thứ, sám hối, quay đầu lại, và làm điều tốt. Đó là tin tốt, tin tốt cho Iran.
Lòng tôi cũng nặng trĩu khi những trẻ em vô tội, phụ nữ và đàn ông bị hãm hiếp, bị đánh đập, và bị giết hại. Thậm chí họ không phải phạm tội an ninh quốc gia để tử hình họ. (Dạ, chính xác.) Đôi khi, quốc gia nào mà chẳng có những vụ phản đối. (Dạ.) Họ chỉ nói lên ý kiến của họ và đó là cách để chính phủ biết làm sao để phản ứng, làm sao để cai quản. Nếu người dân không bày tỏ ý kiến, thì [chính phủ] cứ mù quáng đi theo một hướng, và không biết điều gì đúng, điều gì sai, và điều gì người dân hài lòng hay là không. (Dạ, đúng vậy.) Chính phủ – nghĩa là phải cai quản người dân theo mong muốn của người dân, miễn là họ không mong muốn điều gì xấu. (Dạ, chính xác.) Họ chỉ muốn nói lên ý kiến của họ, muốn tự do và phẩm giá của một con người. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và bất kỳ chính phủ nào, đơn vị hoặc hệ thống cảnh sát nào, cũng không bao giờ nên làm hại bất kỳ công dân nào, bởi vì công dân là những người trả tiền cho quý vị. Họ thực sự là ông chủ của quý vị. (Dạ, chính xác.)
Và trên hết, Thiên Đàng sẽ lắng nghe những người dân vô tội. Họ cũng đồng minh với Thiên Đàng. Vì vậy, chính phủ không bao giờ nên làm hại họ, những công dân trên thế giới. (Dạ, đúng vậy.) Bởi vì bất kể ai – cảnh sát hay chính phủ, hoặc nhà lãnh đạo chính phủ – họ cũng chỉ là con người, họ chắc chắn sẽ phạm sai lầm. Và nếu họ biết là sai thì nên thay đổi, hối lỗi và bù đắp, thế thôi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Rồi mọi người sẽ vui vẻ. (Dạ, đúng vậy.) Người dân cũng sẽ tha thứ, chỉ là họ phải thay đổi. Bất cứ ai đã làm sai mà hại dân, hại ông chủ của họ, hại những người trả tiền cho họ để họ trở nên quan trọng và quyền lực như thế. (Dạ, đúng vậy, thưa Sư Phụ.)
(Dạ, vậy đó là tin vui. Còn một tin khác. Tin về p. Phanxicô. P. Phanxicô và các nhà lãnh đạo tin lành lên án luật chống đồng tính.) Lên án? (Dạ lên án nghĩa là họ không đồng ý.) Nghĩa là họ không thích, không muốn. (Dạ chính xác. P. Phanxicô nói rằng những luật như thế là tội lỗi và bất công, có vẻ như điều ông ta nói là điều tốt, nhưng mặt khác, ông ta nhắc lại rằng Giáo hội Công giáo không thể cho phép Bí tích Hôn phối của các cặp đôi đồng tính. Vậy thì, giống như ông ta nói một đàng có vẻ tốt, nhưng lại làm ngược lại. Nó rất mập mờ và mâu thuẫn.)
Tại sao anh hỏi tôi về ông ta nữa… bất cứ tên gì anh gọi ông ta? Ông ta không biết gì cả. Ông ta chỉ nói theo cách ma quỷ ra lệnh cho ông ta bên trong, cho nên không có trí thông minh, không có lôgic hoặc bất cứ gì. Không cần [phải hỏi]. Nhưng không sao, anh có thể hỏi để biết đâu chúng ta có thể làm sáng tỏ cho một số người muốn nghe, muốn biết rõ ràng. Lão này, ông ta bất tài vô dụng. Ông ta làm hại thế giới, làm hại trẻ em trên thế giới, làm hại tất cả phụ nữ và đàn ông mà đã từng bị bắt nạt, lừa dối, quấy rối, cưỡng hiếp và cướp bóc bởi hệ thống tu sĩ của Giáo hội Công giáo. Bọn họ là ma quỷ đầu thai. Bọn họ đi theo ma quỷ. Bọn họ không có Thượng Đế trong tâm. Điều đó quá rõ ràng rồi. Bọn họ bảo vệ lẫn nhau cho tất cả hành động tàn bạo này đối với chính tín hữu của bọn họ. (Dạ, thưa Sư Phụ. Đúng vậy ạ.) Trong khi đó, ăn nhiều thịt và uống nhiều rượu – rượu vang. Nên, dĩ nhiên, khi đã ăn uống no say, thì họ nói vớ vẩn bất cứ gì. (Dạ đúng.) Không có trí thông minh. Tôi không thấy một aoxơ hay một nanômét trí thông minh nào trong Giáo hội ngày nay – từ trên xuống dưới. (Buồn quá.) [Cũng] có một số nhà thờ tốt, họ ăn thuần chay và họ thực sự trung thực và trong sạch, nhưng không nhiều. (Dạ. Đúng vậy ạ.)
Hầu hết giáo sĩ đều biết [lý do] tại sao họ đi vô đó – vì họ có đặc quyền và có thể cưỡng hiếp trẻ em dễ dàng. Bởi vì các em ở ngay đó. Trẻ em ở đó – luôn luôn. (Trời ơi! Thật sốc quá.) Như những lễ sinh – quá dễ dàng. Các em thì yếu đuối… các em không hiểu, và các em đã có tâm hồn thờ phụng, đã được cha mẹ dạy rồi. Cho nên các em không biết cách tự vệ. Các em không bao giờ tưởng tượng những điều như thế có thể xảy ra. Nên các em bất lực. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Thật dễ dàng cho các linh mục. Do đó, nó trở thành như một thực trạng lối sống trong Giáo hội Công giáo. (Ôi chao.)
Và kẻ đứng đầu tuyên bố Giáo hội cũng thuộc về quỷ Satan. Cho nên, tôi không biết tại sao người ta vẫn đi theo bọn họ. Tôi không biết tại sao. Có lẽ các tín đồ không biết về những điều này? Hoặc có lẽ các tín đồ cũng có cùng một lối suy nghĩ, (Ôi chao.) cùng một loại quan niệm tội lỗi – và nghĩ đó là bình thường. Đó là lý do. (Dạ.) Nghĩ như vậy là chuyện bình thường cho đến khi chính họ là người bị cướp, cưỡng hiếp và lạm dụng. (Trời ơi.) Ôi, nói về điều đó, tôi [chỉ] muốn nôn thôi. Ôi, kinh tởm. (Dạ.) Làm sao xã hội vẫn dung thứ cho loại thực thể khiếp đảm này? (Dạ, đúng vậy. Họ không nên.) Làm ơn, làm ơn nói với tôi điều gì khác đi. Tôi cảm thấy buồn nôn.
(Về mối quan hệ giữa Trung Quốc và Đài Loan (Formosa), thưa có cách nào ngăn khả năng Trung Quốc xâm lược Đài Loan (Formosa) không ạ?) Tôi đã bảo quý vị rồi, nhưng nói với quý vị thì có ích gì? Bởi vì người ta không nghe tôi mà, mặc dù giải pháp rất đơn giản. Chỉ cần giữ hòa khí, từ bi, rồi đó là những gì quý vị sẽ nhận được trở lại – và ngay lập tức. Nếu người Đài Loan (Formosa) ăn thuần chay – tất cả họ – thì chiến tranh sẽ không bao giờ xảy ra. (Tuyệt quá.) Không bao giờ. (Dạ.) Tôi nói với quý vị bằng tất cả danh dự của tôi, vì Thiên Đàng cũng nói với tôi như vậy. Vì tôi cũng lo lắng cho Đài Loan (Formosa). (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Tôi cứ hỏi [Thiên Đàng]: “Tôi có thể làm gì cho họ? Tôi có thể hy sinh cách nào, nếu được?” Thiên Đàng nói: “Họ (người dân) phải [ăn thuần chay]”. Rằng, “Lần này, Ngài không thể. Không ai có thể giúp họ, ngoại trừ chính họ. Đây là thời điểm thanh lọc hoàn toàn. Không còn cách nào khác”.
Nếu họ đi theo con đường trong sạch, về phía khẳng định, vậy là xong, họ ở phía khẳng định. (Dạ.) Thì phía phủ định không động được đến họ. Nhưng nếu họ ở cạnh phía phủ định hoặc nghiêng về hướng đó, thì đó là lý do nó xảy ra. (A! Dạ đúng.) Nếu căn nhà đang cháy, mà quý vị cứ đi vào đó và ở trong đó, thì làm sao? (Dạ.) Nếu quý vị ở ngoài căn nhà, thì quý vị sẽ an toàn. Tránh xa khỏi nó. Thế thôi. (Đúng vậy ạ.) Nếu quý vị chơi đùa với lửa, và lửa đã bùng lên rồi, mà quý vị vẫn còn lẩn quẩn trong đó, thì không có gì có thể giúp quý vị. (Dạ, đúng vậy. Hợp lý ạ.)
Vấn đề là… Có hai mặt trên thế giới này – khẳng định và phủ định. Đáng buồn thay, nó là như vậy. Những người phủ định hoặc họ có khuynh hướng phủ định đó trong tâm rồi, thì họ sẽ đánh nhau. Một người muốn đánh hoặc đe dọa đánh, còn người kia khiêu khích bằng cách nào đó để khiến nó xảy ra, để chiến tranh xảy ra. Nên ngay từ đầu, có vẻ như chỉ có một kẻ xâm lược đang tìm cách xâm lược. Nhưng mặt khác, đối phương cũng làm điều gì đó để khiêu khích mà họ có thể tránh, nhưng trông không như vậy. (Dạ.) Có vẻ như họ là hai phía đối nghịch nhau. Nhưng kẻ khiêu khích, kẻ thúc giục, và kẻ hung hăng tấn công, cả hai đều cùng một phía. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Có vẻ như cả hai đều chống đối nhau, nhưng không phải như thế. Giống như ở hai quốc gia – một bên đang đe dọa xâm lược, và quốc gia kia có vẻ như đang chuẩn bị để đối kháng lại, nhưng họ đã làm điều gì đó khác, hoặc hữu hình hoặc vô hình, hoặc ở hậu trường hoặc gì đó, hoặc trước công chúng, một cách vi tế hoặc rõ ràng, chỉ để khiến chiến tranh xảy ra. (Ôi chao.)
Cả hai ở cùng một phía. (Ồ. Dạ.) Nhưng không ai thấy được điều đó. (Dạ phải.) Chỉ có Thiên Đàng thấy thôi. Tôi cũng thấy. Rất rõ ràng đối với tôi. (Dạ, thưa Sư Phụ. Ôi chà.) Họ chỉ muốn chiến tranh xảy ra, để người dân chết hoặc đất nước diệt vong. (Ôi trời. Chao ơi.) Người dân sẽ phải chịu khổ. Mặc dù có vẻ như họ mâu thuẫn với nhau, nhưng không phải vậy. Họ khiến nó xảy ra. (Ồ, chao ơi.) Cả hai, cả hai phía. (Dạ. Trời ơi.) Trong nhiều trường hợp là như vậy. Đó là cách chiến tranh xảy ra. (Dạ, thưa Sư Phụ. Ôi chao.) Hoặc như thế, hoặc người nào khác giúp châm ngòi [chiến tranh]. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Rồi họ có thể bán [vũ khí], để thu lợi cho họ. (Chao ơi.) Mọi thứ không phải lúc nào cũng trắng đen rõ rệt, nhưng trong mắt Thiên Đàng, mọi thứ đều rõ ràng.