Lúc đó họ nói với tôi là đang có chiến tranh, mọi người rất là… Rất sợ hãi, hoặc lo âu hoặc là… (Tình hình nguy kịch.) Tình hình nguy kịch, và “xin Ngài đến”. Cho nên tôi đến. (Xin cảm ơn Ngài.) May là chiến tranh đã chấm dứt, bằng không, chúng ta đã có Thế Chiến Thứ Ba. (Dạ.) Hình như, bởi vì Hoa Kỳ đánh bom Đại sứ quán Trung Quốc do nhầm lẫn, họ nói như vậy. Và nếu hai quốc gia khổng lồ này, ôi, nổi điên với nhau, quý vị có thể tưởng tượng không? Vì bất cứ điều gì, cả hai quốc gia này có tất cả mọi thứ để hủy diệt thế giới trong vài giây. Rất may họ bình tĩnh lại.
Cho nên quý vị thật sự may mắn. Quý vị nghĩ ở lều là khổ. Không phải vậy đâu; nó rất tuyệt. Hai người ngủ chung lều, thì ấm áp. Không đến nỗi. Thật ra rất tuyệt. Nếu quý vị mặc đồ ấm, không khí ngoài trời rất tốt, không khí trong lành! Nhất là khi có người nào ngáy, mình cũng có chút âm nhạc. Âm nhạc thiên nhiên. Không phải nhạc nhân tạo; mà là nhạc thiên nhiên, độc nhất vô nhị. (Ban nhạc ngáy. Luôn có nhiều người chúng con.) Cùng nhau [ngáy]? (Dạ, nhạc ngáy cùng lúc.) Vậy quý vị làm sao? (Con không ngủ được.) Có thể dùng đồ bịt tai lại. Chỉ có cách đó thôi. (Nhưng vậy thì không nghe được đồng hồ báo thức buổi sáng.) Ờ, vậy thì không tốt. Sao không gắn đồ bịt tai có đồng hồ báo thức? Cái đó tốt! Có lẽ đó là sáng chế mới mà mình phải… (Dạ, có lẽ hiệu quả.) Đúng. Họ có thể làm. (Bán cùng với lều.) Bán chung với lều, gọn nhẹ. Một bộ. Một bộ để bán. Trời ơi! Tôi phải chế thêm gì nữa đây? Tôi đoán là có thể chế bất cứ gì, miễn là làm việc trong lãnh vực đó. Nếu tôi tập trung vào điều gì mà nó nằm trong lĩnh vực của tôi, thì có lẽ tôi sẽ có sáng kiến gì đó. (Sư Phụ có nhiều hình nhân để thử nghiệm.) Hình nhân để thử nghiệm! Thật ra không cần. Đa số những gì tôi sáng chế, không cần thử nghiệm gì hết. Hình nhân sẽ chết trước khi thử.
Tất cả quý vị đến từ Âu châu hả? (Dạ Úc.) Úc. (Dạ Hungary.) Hungary. Pháp. (Dạ Pháp.) Pháp. (Dạ Anh quốc.) Anh quốc. (Dạ Hungary.) Hungary. (Dạ từ Canada.) Canada. (Nhưng con sống ở Úc.) (Dạ Slovenia.) Slovenia! Nơi đó xa. (Dạ Hungary.) Hungary. (Dạ Úc.) Úc. (Dạ Ba Lan.) Ba Lan. (Dạ Ba Lan.) Cũng từ Ba Lan. (Dạ Đức.) Đức. (Dạ Canada.) Canada. Quý vị cũng ở Canada à? (Dạ.) Vùng nào? (Dạ Victoria.) Victoria. (Dạ Phoenix, Arizona.) Arizona, Hoa Kỳ. (Dạ Thụy Sĩ.) Thụy Sĩ. (Dạ Đức.) Thụy Sĩ hả? Không, Hoa Kỳ. (Dạ.) (Dạ Hungary.) (Dạ Pháp.) Pháp. (Dạ Scotland.) Scotland. (Dạ Scotland.) Cô sống ở Scotland thật sao? (Dạ.) Còn cô? (Con là người Scotland, nhưng con sống ở Luân Đôn.) Nam Phi, (Dạ Johannesburg.) Johannesburg.
(Dạ Áo.) Áo. (Nhưng con đã dọn sang Đức.) Biên giới rất gần, cô đi đi về về hả? Cô dọn đến đâu? Munich? (Dạ.) Ở đó tốt hơn cho cô? (Dạ tốt hơn, vì con muốn đi cộng tu, và lúc nào con cũng phải đi xe lửa.) Ồ! Vậy cô ở gần Munich hơn bất cứ Trung tâm (thiền) nào khác bên Áo. Cô dọn nhà vì lý do đó hả? (Dạ, đó là lý do chính.) Ồ, Trời ơi! Tinh tấn quá! (Dạ Slovenia.) Slovenia? Ồ. Hai người đến từ Slovenia? (Dạ.) Thật ra chúng con có ba người. Ba người? (Một cô.) Một cô (Vừa mới…) rời khỏi. (Dạ đã rời khỏi.) (Dạ.) Ồ, được rồi. (Dạ Đức.) Đức. (Dạ Hungary.) Hungary. Ồ! Nhiều người từ Hungary quá, không tin được. Hungary. Đằng sau đó? (Dạ Hoa Kỳ.) Hoa Kỳ. (Dạ Hoa Kỳ.) (Dạ Đức.) Nhiều người đến từ Đức và Hoa Kỳ hơn hả? Không, ít hơn. Đức và Hungary.
(Từ Âu châu, phần đông là người Hungary.) Ờ. Tại sao vậy? (Tự nhiên vậy ạ). Tự nhiên vậy. Không! Phải có gì đó, vì quốc gia Hungary chỉ vừa mới… (Năm ngoái có một buổi thuyết pháp, ngày 24 tháng 5, có một vị Vô Thượng Sư, vì vậy quốc gia đó đã phát triển rất nhanh chóng.) Sau đó nó phát triển hả? (Dạ.) Vậy tốt. (Có người mới… Ở đây [có] ba đồng tu mới.) Buổi giảng pháp ở Hungary cũng tốt. (Dạ.) Cũng có một buổi ở Bulgaria, đúng không? Hai buổi. (Slovenia cũng rất đặc biệt.) (Sau Hungary là Slovenia, rồi đến Tiệp Khắc.) Đúng. Nhưng mỗi nơi... Hôm qua, bởi vì có vài đồng tu L.A. chỉnh sửa những đoạn phim của chuyến hoằng pháp châu Âu, và họ muốn trình chiếu trên đài truyền hình, có lồng nhạc. Tôi tình cờ xem qua, rất hay! (Dạ.) Ồ! Rất hùng hồn. Lúc đó tôi quyết tâm chấm dứt chiến tranh. Nhưng cũng nhờ lá thư quý vị đã viết cho tôi. Không biết có in trên Bản Tin hay không, lá thư đó. (Dạ không.) Không hả? Đó là một lá thư rất cảm động. Cứ lấy thêm đi. Quý vị biết tại sao không? Có người cần? Có lá thư của một người từ châu Âu viết cho tôi, nói là: “Thưa Sư Phụ, đang có chiến tranh, xin Ngài đến, mọi người đều sợ hãi”.
(Thật ra, chúng con có gửi một lá thư nữa cho Sư Phụ.) Từ người Hungary à? (Nhưng lá thư này không phải [từ] đồng tu, mà là…) Có lẽ quý vị nên… Quý vị còn giữ bản sao của lá thư này ở đâu không? (Con nghĩ là có.) Vậy quý vị yêu cầu Bản Tin đăng lên, (Dạ.) chung với bài giảng nào ở châu Âu cũng được, vì lá thư rất, rất cảm động, cho nên đó là lý do tôi đến. Quý vị là chủ tịch… người này là ai? Một người khác. (Dạ. Đây là một Hội Ăn chay người Hungary mời Sư Phụ.) Nhưng lần này không khẩn cấp như kỳ trước ở châu Âu. Lúc đó họ nói với tôi là đang có chiến tranh, mọi người rất là… nói thế nào nhỉ? (Dạ.) Rất sợ hãi, hoặc lo âu hoặc là… (Tình hình nguy kịch.) Tình hình nguy kịch, và “xin Ngài đến”. Cho nên tôi đến. (Xin cảm ơn Ngài.) May là chiến tranh đã chấm dứt, bằng không, chúng ta đã có Thế Chiến Thứ Ba. (Dạ.) Hình như, bởi vì Hoa Kỳ đánh bom Đại sứ quán Trung Quốc do nhầm lẫn, họ nói như vậy. Và nếu hai quốc gia khổng lồ này, ôi, nổi điên với nhau, quý vị có thể tưởng tượng không? Vì bất cứ điều gì, cả hai quốc gia này có tất cả mọi thứ để hủy diệt thế giới trong vài giây. Rất may họ bình tĩnh lại. Trời ơi! Tôi không thể tin là họ nguôi giận! Ngay cả tôi cũng không thể tin nổi! (Với sự Gia trì của Sư Phụ.)
Bởi vì họ không xem đó là một vấn đề nhỏ hoặc chấp nhận một lời xin lỗi. Trời ơi! Thậm chí tôi cũng lo lắng cho quý vị. Người Mỹ, họ vuốt râu hùm. Cảm tạ Thượng Đế là người Trung Quốc đã nguội xuống. Cảm tạ Thượng Đế đã gia trì cho họ nguôi giận, nếu không, quý vị nghĩ sao? Sẽ có chiến tranh rất lớn! Cuộc chiến bắt đầu từ Nam Tư. Nhưng có thể lan rộng khắp nơi. Ồ! Mọi người rất lo sợ. (Thế Chiến Thứ Hai đã bắt đầu từ Nam Tư.) Cũng từ đó hả? (Dạ.) (Thế Chiến Thứ Nhất cũng vậy.) (Thứ Nhất!) À, Thế Chiến Thứ Nhất cũng khởi đầu từ Nam Tư. Vậy Thế Chiến Thứ Hai bắt nguồn từ đâu? (Dạ Đức.) Đức! Và Thế Chiến Thứ Ba có thể bắt đầu…
Ôi, Trời ơi! Trời ơi! Ôi, Trời ơi! Trời ơi, tốt nhất là đừng có gì khởi đầu từ Nam Tư nữa. (Dạ.) Vì nếu đã xảy ra hai lần thì có thể sẽ xảy ra lần thứ ba. Khủng khiếp quá! Thật tốt là đã không tái diễn Thế Chiến Thứ Ba ở đó. Quý vị có thể hình dung được không? (Hiện giờ, hiệp định hòa bình rất mong manh.) Nhưng cũng tạm ổn rồi. Ít ra ngưng một thời gian, và con người có thời giờ để nghĩ đến những hậu quả. Nếu họ cứ tiếp tục nóng giận và muốn trả thù, thì kinh khủng. Ít ra họ nếm được chút phiền phức, nên bây giờ họ hiểu là không đáng để có chiến tranh. Vì một khi chiến tranh bùng nổ ở Nam Tư để thành Thế Chiến Thứ Ba, chiến tranh có thể khởi đầu một lần nữa. (Dạ.) Đó là chuyện lặp đi lặp lại. Cho nên rất tốt là nó đã chấm dứt. (Dạ.) Thật tốt. Bây giờ cả thế giới đều có thời gian để cân nhắc là có nên can dự vào một phiền phức lớn hơn hay không, vì sau đó, mọi người đều sẽ chết – người Mỹ, người Trung Hoa, bất kể người nào, và những người ở giữa.
(Hôm qua Sư Phụ có giảng về người ngoại tinh, đôi khi họ cai quản hệ thống tinh cầu.) Không phải họ cai quản hệ thống tinh cầu. (Không phải họ cai quản, mà là họ quan tâm về tinh cầu nhiều hơn là những nền văn minh hiện hữu ở trên đó. Chúng con có xem băng thâu hình gọi là “[Kết Nối] Với Người Pleiadian” nói về một ảnh hưởng to lớn đang quan sát chặt chẽ, về sự tương giao giữa một người Thụy Sĩ với những người trên tinh cầu kia. Phim đó cho thấy trên một tinh cầu khác, nơi họ vừa trải qua thế chiến thứ ba, cách họ luôn ở tư thế sẵn sàng nghiêm ngặt chấm dứt chiến tranh, nếu nó ảnh hưởng hoặc hủy diệt tinh cầu đó.) Rồi sao? (Ðiều này giống như những gì Sư Phụ nói, hoặc con có nghe Ngài giảng về ảnh hưởng của những tinh cầu khác, rất chính xác với những gì ông này nói.) Họ có nghiên cứu về chuyện này à? (Dạ. Có rất nhiều bằng chứng, ngay cả những chứng cớ bằng hình ảnh và vật thể nữa.) Tốt. Tốt. Trước đây không lâu đây vẫn còn là các điều bí mật, giờ đây mọi người công khai hơn về chuyện này. (Dạ.) Nhưng chúng ta đã biết điều này rồi trước khi họ công khai. Chúng ta đã biết rồi. Mình đã biết rồi. (Cũng tốt khi thấy có nguồn) thông tin. (chứng thực khác từ một đẳng cấp trần gian hơn, rằng) Ồ! Tốt! (thật sự có bằng chứng về những hoạt động đó xảy ra.) Ừ. Như vậy tốt.
(Con trở lại rồi.) Cô mới tìm thấy chúng tôi à? Có người tìm được cô? (Dạ.) Cô từ đâu đến? (Dạ Úc.) Úc. Được rồi, cô ngồi đi. Người bên cạnh cô cũng từ Úc, nên tốt. (Ngày xửa ngày xưa.) Cô có thể đến ngồi chỗ này. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Vì ở đó họ phải đi lên đi xuống. Chứ không phải là cô không thể ngồi chỗ tốt đó, cạnh đồng hương của cô. Tôi mừng là quý vị đã nghe được vài chuyện, thật ra nó không có gì mới. (Con chia sẻ tin thôi.) Được.
Còn gì nữa không? Có tin gì nữa không? Có tin gì hào hứng không? (Con có, nhưng con hồi hộp quá.) (Xin lỗi, thực sự không phải tin hoặc điều gì thú vị. Chỉ là phu nhân đại sứ Israel nói chuyện với con trước khi con đến, và bà ấy nói con nên gửi đến Ngài tất cả lời chào trân trọng nhất và tất cả tình thương của bà.) Sao tôi xứng đáng với điều đó? (Sư Phụ có nhớ đã gặp bà ấy năm ngoái ở Basel không?) Nhớ, nhớ chứ. (Và bà ấy thương Ngài rất nhiều.) Ồ. Bà ấy thật là đẹp. (Bà ấy rất dễ thương, dạ.) Rất đẹp. (Bà ấy cũng nói rất xin lỗi khi bà ở Israel trong lúc Ngài giảng pháp. Lúc đó bà ấy vẫn còn ở Israel, nhưng không đến được. Bà ấy gặp vấn đề về gia đình và chính trị nữa, nên không thể dự.) Ừ, ừ, tôi hiểu. (Nên bà ấy nói rằng bà rất, rất tiếc.) Không sao đâu. Cũng cho tôi gửi tình thương đến bà. (Dạ vâng.) Có lẽ chúng ta sẽ gửi cho bà ấy một hộp sô-cô-la hay kẹo bánh gì đó. (Vâng.) Cô có thể gặp bà ấy không? (Dạ có. Con sẽ gặp bà vào tháng Sáu.)
Tôi sẽ tìm một hộp kẹo nhỏ làm quà cho bà ấy vì bà rất tốt. Tôi cảm thấy ngại nếu không tặng bà ấy món quà nào. Nhưng họ là những người rất, rất cao quý. (Dạ.) Không nhận bất cứ gì. Nhưng một hộp sô-cô-la, tôi nghĩ… Con nghĩ có một thứ mà bà ấy có thể nhận là cái gì đó như một bộ trang phục Yogi Vui vẻ. Vâng, không có quá nhiều giá trị. (Được, được.) Phải là cái gì đó không quá… Tôi không biết bà ấy có mặc đồ như thế không, không biết bà ấy sẽ mặc nó không. (Hoặc có thể cái gì đó như thế này.) Ừ, được. Sao lại không? Chỉ để đi ra ngoài chạy bộ. (Dạ, vâng.) Ừ. Mát mẻ. Không sao. Và nếu bà ấy không nhận, cô có thể dùng. (Con…) Tôi nghĩ đó là lý do cô ấy gợi ý như vậy, bởi vì cô ấy biết phu nhân đại sứ rất cao quý; bà ấy hầu như không nhận gì cả, vậy là có cơ hội! Cô ấy cùng cỡ, cùng khổ người. (Bà ấy nhỏ hơn.) Cùng cỡ. Bà ấy chỉ nhỏ hơn một chút (Dạ, bà ấy nhỏ người hơn.) nhưng gần như cùng cỡ. Cô ấy có thể kéo giãn nó. Y phục Happy Yogi, co giãn. Được, được. Tôi chấp nhận đề nghị của cô.
Ồ! Có thêm một người nữa kìa. (Kính chào Sư Phụ!) Chào! Anh ngồi xích ra phía sau một chút, vì đó là cánh cửa, nó có thể đụng vào đầu anh. Chỗ của tôi nhỏ; nhưng được. Anh có thoải mái ở đó không? Tôi không chắc, thôi kệ, cứ ngồi xích lại một chút. Quý vị có thể xích tới một chút… Được không? Tôi nói với họ, tốt hơn là xây thêm một phòng cho tôi, thay vì để cái lều ở đây. Tôi cần chỗ này. Người Đại Hàn xây rất nhiều nhà cho tôi, và mỗi căn nhà đơn giản mà chúng tôi đi ngang qua… Thí dụ từ Seoul đến đây, có một căn nhà ở giữa đoạn đường, vì Trung tâm (thiền) rất xa nên họ xây một căn nhà ở đó cho tôi, để khi đi ngang qua, tôi có thể nghỉ ngơi trước, thí dụ vậy. Và họ có ba, bốn, năm phòng vệ sinh, và ba, bốn phòng để ở. Còn ở đây, chỗ này là căn nhà chính, một phòng, kể cả nơi làm việc, giường ngủ, bếp và bàn ăn. (Căn nhà nhỏ.) Không phải là một căn nhà nhỏ; mà là một căn phòng nhỏ. Căn phòng nhỏ, bao gồm mọi thứ. Chỉ một phòng vệ sinh thôi, và ai cần dùng đều phải đi qua phòng tôi. Nên chúng ta có đủ thứ mùi hương.
Ờ, chuyện gì? (Hôm thứ Ba, con có đề cập đến rau củ, nhưng chưa nói xong.) Ý là thực phẩm biến đổi gen? (Dạ.) Ồ, hiểu. Ồ. Nhân tiện… Đợi chút. Nhân tiện, có người đã đề cập đến… Người Trung Quốc ngày hôm qua, cô ấy về rồi hả? Họ muốn liên lạc với Tổ chức Ân xá Quốc tế. (Dạ, cô ấy đã rời đi sáng nay.) Cô ấy từ đâu đến? (Dạ Nam Phi.) Châu Phi. Kế bên cô ấy. Tốt. Nói với cô ấy tốt hơn là đừng đụng đến việc này, mặc dù tôi đã nói rồi. Tôi không muốn làm cho tình trạng tệ hơn, nhưng tôi sợ cô ấy không hiểu. (Dạ không, cô ấy hiểu. Chúng con đã nói chuyện với cô ấy sau đó.) Bởi vì đây chỉ là một số trường hợp cá nhân. Không phải chính phủ thực sự đàn áp tất cả mọi người. Ngoài ra, họ cũng quá ồn ào, quý vị biết một số nhóm cá nhân, tôi đoán vậy. Vì vậy, chúng ta phải nghĩ đến điều đó. (Dạ đừng đánh thức hổ ngủ say.) Hãy để hổ ngủ yên. Là vậy đó. Chỉ một vài trường hợp, và quý vị xem thấy rất nhiều người vẫn có thể đến. Nếu làm cho tình trạng tệ hơn, có lẽ không còn ai đến được nữa, hoặc thậm chí không ai có thể đến đó. (Dạ đúng.) Đó chỉ là một số trường hợp cá nhân, nghiệp cá nhân nào đó. Đôi khi chúng ta phải trả giá. Quá kích động về tất cả mọi chuyện là không tốt. Chúng ta phải quan tâm nghiên cứu từng trường hợp trước khi làm bất cứ điều gì. Luôn dựa vào khả năng bên ngoài không phải là lý do chính mà chúng ta tu Pháp Quán Âm. Phải không? (Dạ phải.) Chúng ta phải kiên nhẫn. Hãy nhìn vào (Chúa) Giê-su. Thế nhé. Quý vị nói với cô ấy như thế. (Dạ.)