Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Quý vị càng tu hành, lòng thương càng mở rộng, càng cảm thấy tha nhân giống y như mình vậy. Cho nên họ đau khổ, mình cảm thấy y như họ. Nhiều khi thấy người-thân-chim không có đủ đồ ăn, Sư Phụ cũng rất là đau lòng, đem đồ ăn cho nó. Không biết nó ăn hay là không, nhưng mà cũng ráng, ví dụ vậy đó. Thấy nhiều khi người-thân-chó hoang ngoài kia rất là nhiều, bệnh tật không ai nuôi nấng, chị Hai cũng rơi lệ. Chứ không phải chị Hai không biết. Không phải Sư Phụ không biết cái nghiệp quả nó luân hồi như vậy, nhưng mà biết thì biết, mà vẫn thương, vẫn tội nghiệp.