Chi Tiết
Đọc thêm
Ngày nay Thiên Chúa giáng sinh ra chốn dương trần Người đem ân phước xuống cho muôn dân lầm than Nơi hang Bê-lem tiếng lừa thở hơi Tan giá đêm đông ấm thân Con Người
Mưa có thể đánh thức những ký ức ngủ yên và khơi dậy những kỷ niệm xưa cũ tưởng chừng đã phai nhạt theo năm tháng. Âm thanh hoài niệm gợi lên những kỷ niệm tươi đẹp và làm sống lại một tình yêu vẫn chưa hề phai nhạt trong suốt cuộc đời. Ngày nào trời đêm không trăng sao Ngày nào cùng nhau xem mưa ngâu Nhớ chăng, thuở ấy chưa vương sầu Nhớ chăng, thuở ấy vui bên nhau... Dù em có về qua nơi đâu, Nhớ Ta khi trời đổ mưa sầu, Nhớ Ta khi trời làm mưa ngâu. Em ơi, lòng Ta đơn chiếc bên trời Nhìn mưa rơi mà thương nhớ xa xôi! Nhớ mây, nhớ nước, nhớ Người. Từ chốn đây, ngày xưa ta đón mưa về, Từ chốn đây, ngày xưa ta đã ước thề. Cùng đón tin, từ nơi Cố Quốc xa mờ, Người chớ quên, lòng Ta vẫn mong chờ Người chớ quên, dù nay đã đôi bờ. Ký ức về những khoảng thời gian chúng ta bên nhau vẫn tươi mới như mùi hương tóc em; vầng trăng già vẫn lưu giữ ánh mắt rạng rỡ của em. Qua hàng ngàn năm, nụ cười ngọt ngào của em vẫn quen thuộc biết bao. Từ giã hoàng hôn trong mắt em, Tôi đi tìm những phố không đèn. Gió mùa thu sớm bao dư vị, Của chút hương thầm kín mới quen. Cùng bóng hàng cây gặp giữa đường, Ân cần tôi đến ngỏ tình thương. Bao nhiêu hoài bão, bao hy vọng, Nói hết cho lòng nhẹ mối vương. Rồi đây trên những lối đi này, Ta sẽ cùng vui tay nắm tay... Nhịp bước năm cung đàn ảo tưởng, Buông chìm tâm sự nửa đêm nay. Từng bước trôi cùng trăng viễn khơi, Thâu đêm chưa hiểu miệng ai cười. Nụ cười gửi tự thiên thu lại, Tiền kiếp nào xưa, em hé môi? Dĩ vãng nào xanh như mắt em? Chao ôi! Màu tóc rợn rừng đêm! Hàng mi khuê các chìm sương phủ Vời vợi ngàn sao nhạt dáng xiêm. Kỷ niệm thơm từ năm ngón tay, Trăng lên từ nét gợn đôi mày. Bóng hoa huyền ảo nghiêng vầng trán, Chưa ngát ân tình, hương đã bay. Sông biển nào nghe thấu nỗi niềm? Sóng đào cồn khắp mát thâm nghiêm Lòng ơi! hoài vọng bao giờ nói, Thăm thẳm trùng dương nụ hát em. Nhẹ bước chiêm bao tưởng lạc đường Rưng rưng mùi phấn, ngậm ngùi thương. Sương đầm vạt áo mong manh lệ Sao rụng bay vào tóc dạ hương. Tôi lánh trần ai đi rất xa, Bâng khuâng sao lặn, ánh trăng tà. Ngày mai hứa hẹn bừng hương cỏ, Tôi sẽ say nằm ngủ dưới hoa. Trong suốt cuộc hành trình của chúng ta ở cõi trần gian này, những ký ức tươi đẹp về Ngôi Nhà nguyên thủy thường xuyên được khơi dậy. Trong giấc mơ, tất cả vinh quang và niềm hạnh phúc khi chúng ta ở bên Người Yêu Dấu Nhất của mình trên Thiên Đàng bỗng nhiên ùa về. Và ôi, chúng ta nhớ những thời gian vàng son xa xưa ấy biết bao… Trong giấc mơ Người đến bên ta Thì thầm lời yêu Muôn đời bất tận Thì thầm lời yêu Muôn đời bất tận Trong giấc mơ Người đến bên ta Ký ức ơi… Khi thời gian còn non trẻ Và cuộc đời tung cánh Vượt trên thiên đường! Ký ức ơi… Khi thời gian còn non trẻ Và cuộc đời tung cánh, Và tim ta ca vang Thời Vàng Son!... Nỗi nhớ khôn nguôi Về Ngôi Nhà Ta đã rời xa Về Ngôi Nhà Ta đã rời xa Trong giấc mơ Linh hồn sáng ngời, Muôn ngàn mặt trời Trang hoàng bầu trời, Hàng tỷ vì sao Soi dải Ngân Hà! Hàng tỷ vì sao Soi sáng đêm trường. Thời Vàng Son!... Nỗi nhớ khôn nguôi Về Ngôi Nhà Ta đã rời xa, Về Ngôi Nhà Ta đã rời xa, Đã rời xa, Đã rời xa… Vào đêm đông lạnh giá đáng nhớ ấy từ rất lâu rồi, Con Trai Yêu Dấu của Thượng Đế đã đến thế gian nơi máng người-thân-lừa, trong hang đá ở Bê-lem. Ngày nay, hơn 2000 năm sau, cả Thiên Địa vẫn ghi nhớ với lòng biết ơn sâu sắc và mãi mãi ca ngợi Chúa Giê-su Ki-tô (trường chay) vì lòng từ bi vô biên và sự hy sinh của Ngài cho tất cả chúng sinh đau khổ. Đêm đông lạnh lẽo Chúa sinh ra đời nằm trong hang đá nơi máng lừa. Trong hang Bê-lem ánh sáng tỏa lan tưng bừng Nghe trên không trung tiếng hát thiên thần vang lừng Đàn hát réo rắt, tiếng hát xướng ca, dư âm vang xa. Đây Chúa thiên tòa giáng sinh vì ta. Người hỡi hãy kịp bước tới, đến xem nơi hang Bê-lem Đây Chúa giáng sinh khó khăn thấp hèn. Nửa đêm mừng Chúa giáng sinh ra chốn dương trần Người đem ân phước xuống cho muôn dân lầm than Nơi hang Bê-lem thiên thần xướng ca Thiên Chúa vinh danh chúng nhân an hòa Nơi hang Bê-lem mục đồng xúm quanh Ca hát vang lừng mến yêu chân thành. Ngày nay Thiên Chúa giáng sinh ra chốn dương trần Người đem ân phước xuống cho muôn dân lầm than Nơi hang Bê-lem tiếng lừa thở hơi Tan giá đêm đông ấm thân Con Người










