Tôi hy vọng họ sẽ thức tỉnh, nếu không thì. Nếu không thì tôi cũng đành chịu. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi đành chịu thôi. Có khi tôi chỉ biết khóc, chỉ biết khóc thôi. Tôi khóc [và] ước rằng tôi không phải chứng kiến mọi điều này và thậm chí không phải biết thêm về tương lai nữa. Cảm thấy như mình có một người thân, một người yêu quý, và người ấy đang bị hôn mê. Bất kể mình nói chuyện với họ bao nhiêu đi nữa, kêu họ tỉnh dậy, [nhưng] họ vẫn không tỉnh. (Dạ đúng.) Và mình sợ mất họ. Đó là cảm giác mà tôi đang có.
Đức Tiên Tri Muhammad, Bình An Ở Cùng Ngài, là tài xế cho một phụ nữ giàu có và nhân từ, và về sau Ngài kết hôn với cô ấy. Dù vậy, ngay cả vậy, Ngài vẫn còn là người tại gia (chủ gia đình) và như mọi người khác, Ngài không thể ở lại với vị Minh Sư mãi được. (Dạ.) Ngài phải về nhà, nhưng Ngài dành thời gian đi vào hang động để thiền. Tuy vậy, Ngài cũng đã thấy được tất cả thể nghiệm này và nghe tất cả Âm Thanh (Thiên Đàng nội tại) này bên trong. Ngài sợ. Ngài không biết đó là gì. Vì vậy, thiên thần phải đến bảo Ngài, “Ông phải đọc”. Bắt buộc Ngài phải đọc. Và Ngài nghĩ: “Ta không biết đọc, ta không biết đọc”. Khi Ngài nói vậy, Thiên thần ép buộc Ngài lần nữa. Vì vậy, Đức Tiên Tri, Bình An Ở Cùng Ngài, rất sợ.
Ngài đi về nhà và yêu cầu vợ che kín Ngài. (Ồ.) Ờ. Che Ngài. À, chỉ là một loại phản ứng tâm lý. (Dạ.) Khi được che kín, quý vị nghĩ không ai nhìn thấy mình, không ai tìm thấy mình. Bình an cho tâm thuần khiết của Ngài. Ngài thật thuần khiết. Ngài là người rất thuần khiết và ngay thẳng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Một người đơn giản, thuần khiết và kính sợ Thượng Đế. Ngài không biết nhiều. Thành ra thiên thần [ép Ngài đọc], bởi vì sau này Ngài phải là Đức Tiên tri, Minh Sư của nhân loại. Vì vậy, Ngài phải biết nhiều điều hơn là chỉ biết thiền và vui hưởng Thiên Đàng cho bản thân Ngài. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nên, thiên thần ép Ngài: “Ông phải đọc”.
Và rồi sau đó, Ngài đi học với một số giáo sĩ cao đẳng thời bấy giờ, các giáo sĩ tôn giáo lúc đó. Và có lẽ Ngài học để đọc thêm, hoặc ít ra có người đọc cho Ngài nghe. Rồi Ngài còn hỏi vợ của Ngài: “Có phải ta là người sai trái, người xấu hay không, bởi vì họ muốn hại ta?” Nên vợ của Ngài phải an ủi Ngài, nói: “Không, không, Chàng là một người rất tốt, rộng lượng và tử tế với bằng hữu, họ hàng. Thiên Đàng hoặc Allah chắc hẳn rất hài lòng với Chàng. Chàng không phải người xấu hay gì hết”. Rồi dần dần Ngài lấy lại lòng tự tin. Bởi vì thiên thần trở lại lần nữa và buộc Ngài, ép Ngài cho tới khi Ngài không thể chịu nổi nữa. Tôi nghĩ thiên thần ép buộc Ngài với chút áp lực. Nên từ từ, sau đó Ngài đi học. Tôi không biết là Ngài học đọc hay học viết hoặc tối thiểu chỉ học một số kinh thánh hoặc giáo lý thánh thiện thời đó, như Kinh Koran, (Dạ.) để Ngài có thể hiểu Ánh Sáng (Thiên Đàng Nội Tại) và Âm Thanh (Thiên Đàng Nội Tại) này có nghĩa là gì. Nếu lúc thiền trong hang động hoặc trong đời sống hằng ngày, mà Ngài không có thể nghiệm Ánh Sáng và Âm Thanh (Thiên Đàng nội tại) thì cho dù Ngài có đọc Kinh Koran, Ngài cũng sẽ không hiểu. (Dạ.) Và rồi Ngài không thể làm thầy của nhân loại vào lúc đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Cũng như bây giờ, tôi biết mọi điều này, nhưng tôi vẫn đọc cho quý vị nghe. Có lẽ chúng ta không có gì hay hơn để làm? Tôi chỉ giúp vui cho quý vị? Đây cũng là cho tất cả anh chị em đồng tu của quý vị ngoài kia. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và cũng cho nhân loại nói chung. Hy vọng một vài lời nói của tôi sẽ lọt vào tai họ. (Dạ.) Và cho một số người đã biết, đã đọc Thánh Điển Hadith và Kinh Qur’an, để họ có thể hiểu rõ hơn, (Dạ, thưa Sư Phụ.) bởi vì tôi nói ngôn ngữ của họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Mỗi kinh điển, mỗi Minh Sư, đã để lại cho loài người giáo lý khác nhau, mặc dù cuối cùng tất cả đều dẫn đến liễu ngộ Thượng Đế. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Như trong Thánh Điển Hadith, có nói những điều tương tự với Phật giáo, nhưng cũng nói những điều mà Đức Phật không nói. (Dạ.) Và Đức Phật cũng nói những điều mà Thánh Điển Hadith không đề cập tới, hoặc Kinh Thánh không đề cập tới. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tất cả Minh Sư, các Ngài có cách diễn đạt riêng, vì dạy những tâm tính khác nhau, những người khác nhau, phong tục khác nhau, vào lúc đó, (Dạ, thưa Sư Phụ.) để phù hợp với nhân loại thời đó. (Dạ.)
Nên, cũng tốt là chúng ta biết được nhiều giáo lý thánh thiện khác nhau. Nhưng không có gì là xấu. Tất cả giáo lý thánh thiện tốt chỉ dạy loài người những điều thiện. (Dạ.)
Bây giờ, chúng ta tìm hiểu xem những loại người nào, hoặc bảy loại người nào sẽ được Allah hay Thượng Đế bảo vệ vào thời buổi hỗn loạn. Có lẽ vào thời kỳ cuối cùng, bởi vì lúc đó sẽ không có bóng mát, ngoại trừ bóng mát của Thượng Đế. (Dạ.) Không có nơi nào để nương náu. Câu này có nghĩa là vậy. Không có chỗ nào để trốn thoát. Nếu tất cả đều ở trong sa mạc và không có gì khác, chỉ có sa mạc vô tận, thì không có chút bóng mát nào hết. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ. Dạ đúng vậy, Sư Phụ.) Cho nên, bóng mát rất là quan trọng và khi đến các thời điểm không còn bóng mát nào cả, ngoại trừ bóng mát của Thượng Đế, nghĩa là chỉ có sự thương xót của Ngài, thì quý vị mới có thể thoát được hoặc quý vị mới có thể sống sót, thì đây là thời kỳ [cuối cùng].
Đây là thời đại chúng ta, bây giờ, (Dạ hiểu. Vâng.) không gì có thể bảo vệ, che chở quý vị, hầu như không có gì. (Dạ phải, thưa Sư Phụ.) Quý vị có thể thấy, hết vắc-xin này đến vắc-xin kia, mà đại dịch vẫn có cách để biến đổi. (Dạ.) Chúng ta đuổi theo chúng mãi. Chúng sẽ tìm cách dập tắt hy vọng của chúng ta, triệt tiêu sự sống còn của chúng ta. Vấn đề là vậy. (Ồ.)
Tôi hy vọng loài người sẽ thức tỉnh. Trời ơi, trời ơi! Chúng ta đã làm hết sức mình rồi. Chúng ta có truyền hình phát sóng khắp cả Địa Cầu rồi, và chúng ta nói mỗi ngày trên Truyền Hình Vô Thượng Sư, (Dạ, thưa Sư Phụ.) về các chủ đề khác nhau, chỉ để đánh thức họ. Tôi hy vọng họ sẽ thức tỉnh, nếu không thì… Nếu không thì tôi cũng đành chịu. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi đành chịu thôi. Có khi tôi chỉ biết khóc, chỉ biết khóc thôi. Tôi khóc [và] ước rằng tôi không phải chứng kiến mọi điều này và thậm chí không phải biết thêm về tương lai nữa. Thật đáng sợ, (Dạ, Sư Phụ.) và đau đớn cho tôi. Cảm thấy như mình có một người thân, một người yêu quý, và người ấy đang bị hôn mê. Bất kể mình nói chuyện với họ bao nhiêu, kêu họ tỉnh dậy, [nhưng] họ vẫn không tỉnh. (Dạ đúng.) Và mình sợ mất họ. Đó là cảm giác mà tôi đang có. (Ồ.) Và bất lực, (Dạ, thưa Sư Phụ.) bất lực nhìn họ. Đó là cảm giác của tôi. Có nỗi đau đớn, chán nản và vô vọng như thế đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Dĩ nhiên, tôi vẫn còn hy vọng và vẫn đang làm hết sức mình, vẫn cầu nguyện, nhưng quá đau đớn để chứng kiến.
Nào, người đầu tiên sẽ được Thượng Đế che mát, bảo vệ, được Thượng Đế che chở là ‒ “người thứ nhất: người cai trị công chính”. Nhà lãnh đạo tốt. (Dạ.)
“Người thứ hai là một thanh niên được nuôi dạy từ nhỏ đã biết tôn thờ Allah, (chỉ thành tâm tôn thờ Allah từ thuở nhỏ)”, có nghĩa là Thượng Đế. Quý vị sinh ra trong một gia đình may mắn được Minh Sư truyền Tâm Ấn. (Ồ, vâng.) (Dạ.) Khi còn nhỏ, quý vị đã được dạy dỗ và được khai ngộ. Như trong nhóm chúng ta, trẻ em 6 tuổi đã được dạy tất cả về đạo lý và lý thuyết về khai ngộ và thậm chí đạt khai ngộ từ lúc còn nhỏ rồi. (Dạ.) (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Và rồi đến 12 tuổi thì được thọ nguyên pháp. Những người này sẽ được Thượng Đế che chở. Vào lúc đó, dĩ nhiên, giống nhau. Cũng giống như bây giờ. Bây giờ quý vị hiểu chưa? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.)
“Người thứ ba là một người có tâm gắn bó với thánh đường”, nghĩa là đạo tràng. Thánh đường là đạo tràng, nơi Minh Sư tại thế truyền Giáo lý Thánh Thiện và truyền Tâm Ấn, v.v. cho bất kỳ ai. “… (là người dâng lên năm lời cầu nguyện bắt buộc trong buổi thờ phượng chung tại thánh đường)”; nghĩa là bất kỳ đồng tu nào, như anh chị em đồng tu của quý vị, dù họ là người tại gia, hay là người xuất gia, không quan trọng, nhưng tâm họ, Nhà của họ là đạo tràng. Có thể họ không sống ở đó. Không có nghĩa là họ phải sống ở đó ngày đêm. Nhưng có thể họ sống ở đó. (Dạ.) Bởi vì họ gắn bó với đạo tràng. Đạo tràng, họ cảm thấy như đó là Nhà của họ. Không nơi nào khác mà họ có thể cảm thấy như nơi nương náu cho họ. Và rồi người ấy nắm lấy cơ hội đó. Có thể họ ở trong đạo tràng, để họ có thời gian cầu nguyện như bốn, năm lần một ngày, (Dạ, thưa Sư Phụ.) như chúng ta [thiền] khi bế quan. (Dạ.) (Dạ, thưa Sư Phụ.) Hoặc những người sống trong đạo tràng cũng làm. Hoặc như quý vị, mặc dù bận, nhưng cùng nhau sống chung trong một hoàn cảnh thích hợp để có thể thiền nhiều hơn người thường đang làm việc ngoài kia. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nên, những người này được Thượng Đế bảo vệ, hoặc Allah che mát. Allah nghĩa là Thượng Đế. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
“Số 4 - là hai người mà họ chỉ thương nhau vì Allah, họ gặp nhau và chỉ tham gia vào đại nghĩa của Allah thôi”. Giống như hai đồng tu có thể kết hôn với nhau hoặc sống chung vì họ có cùng lý tưởng, cùng đường hướng tôn thờ Thượng Đế, thiền định, làm người tốt, làm tốt và nghĩ tốt. Giống như một số anh chị em đồng tu của quý vị bên ngoài đó, (Dạ, thưa Sư Phụ.) hoặc ngay cả chính quý vị đây, ở chung với nhau chỉ vì công việc Thượng Đế. (Dạ.) Và cho dù quý vị có gặp nhau… đó chỉ vì quý vị ở chung với nhau, gặp mặt nhau, làm việc cùng nhau, chỉ vì đại nghĩa của Thượng Đế. Và rồi dù có chết, thì quý vị cũng chỉ có Thượng Đế trong tâm thôi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nên, không phải chỉ hai người, nhưng nhiều người cũng được, như quý vị cùng ở chung. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và quý vị ở đó, làm việc ở đó, chỉ vì quý vị thương Thượng Đế và muốn góp phần làm công việc của Thượng Đế trong lúc này. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì vậy, những người này, giống như quý vị, là những người sẽ được Thượng Đế bảo vệ. (Dạ.) Bởi vì tâm quý vị chỉ dành cho Thượng Đế, và làm công việc của Thượng Đế, vô điều kiện. Bởi vì đức tin và Tình Thương của quý vị dành cho Thượng Đế, vì công việc cao cả của Thượng Đế.
“Số 5 là một người đàn ông, từ chối tiếng gọi của một người phụ nữ quyến rũ, thậm chí thuộc dòng dõi quý tộc, để có sự quan hệ tình dục bất hợp pháp với cô ấy. Và nói với cô ấy, ‘tôi kính sợ Allah’”. Nghĩa là người đó không muốn có sự mật thiết về thể xác với phụ nữ này, mặc dù cô ấy quyến rũ và thuộc dòng dõi quý tộc. (Dạ.) Dù vậy, anh cũng không muốn có quan hệ tình dục bất hợp pháp. Bởi vì tôi nghĩ trong mỗi tôn giáo, họ đều không chấp nhận quan hệ tình dục bất hợp pháp. Có thể như trường hợp ngoại tình, (Dạ.) hoặc có thể như mấy linh mục-ấu dâm cưỡng hiếp trẻ em. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Những thứ này đều là quan hệ tình dục bất hợp pháp.
Vậy một người đàn ông có thể từ chối sự cám dỗ như vậy và không có quan hệ tình dục với một phụ nữ quyến rũ, thuộc giai cấp xã hội cao, bởi vì kính sợ Đấng Allah, thì người đó cũng sẽ được Thượng Đế che mát. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nghĩa là, quý vị nên thuần khiết. (Dạ.) Nên chính trực, đừng như mấy linh-mục-ấu-dâm đó. Trời ơi, họ không kính sợ Thượng Đế, phải không? (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Họ thật sự không biết Thượng Đế là gì. Họ thật sự không tin Thượng Đế hiện hữu. Bằng không, họ sẽ không dám. (Dạ đúng vậy ạ. Dạ.)
Ai cũng sẽ không dám, huống chi là linh mục hoặc tu sĩ, (Dạ phải, thưa Sư Phụ.) hoặc nữ tu, như họ. Hành động tà ác như vậy, mà người ta vẫn để họ làm. Thế giới này thật sự… họ đang tự chuốc lấy ngày tận thế. (Dạ.) Bởi vì họ dung túng tất cả những điều xấu xa, điều ô uế này, ngược với thiên ý và quy luật của Thượng Đế. Ngược với sự thuần khiết của địa vị giáo sĩ. (Dạ.) Họ làm vấy bẩn nhà thờ, làm ô uế. Họ làm ô uế nơi linh thiêng, như đạo tràng, như nhà thờ.
Nhà thờ là đạo tràng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Đó là nơi thánh thiện, thánh đường, đều giống nhau. Thánh đường, đền thờ, nhà thờ, đạo tràng, tất cả đều là nơi thánh thiện. Giống nhau. Cùng ý nghĩa. (Dạ.) Đạo tràng cũng giống như nhà thờ, nơi mọi người tập hợp và cầu nguyện, và thiền về Thượng Đế. Nguyên thủy là như thế. (Dạ.) Bây giờ thì chỉ là tòa nhà trống, không có gì trong đó. Và thậm chí còn ô uế. Bị ô uế bởi các linh mục-ấu-dâm này, và những người như họ, tu sĩ nam nữ. Kinh khủng, khủng khiếp.